Cả làng Phúc Vượng rúng động khi Lan, cô gái vừa mới về nhà chồng được đúng một ngày, bỗng dưng biến mất giữa đêm.
Mẹ chồng kể:
“Nó còn dậy rửa bát, lau bếp cẩn thận xong mới về phòng ngủ. Đến sáng, cửa phòng vẫn khóa từ bên trong, mà mở ra thì không thấy người đâu!”
Bố mẹ đẻ Lan chết lặng, gào khóc đến ngất khi nghe tin.
Ngay trong sáng hôm đó, gia đình trình báo công an xã vì nghi ngờ bị bắt cóc.
Cả làng hỗ trợ tìm kiếm suốt ba ngày liền: từ rừng keo sau nhà đến ao làng, từng ngóc ngách được lật tung… nhưng tuyệt nhiên không có dấu vết nào.
Điện thoại, đồ dùng cá nhân của Lan vẫn còn nguyên.
Cánh cửa phòng không có dấu hiệu cạy phá.
Thậm chí, cả con chó giữ nhà cũng không hề sủa trong đêm xảy ra vụ việc.
Một tuần sau, trong lúc thợ sửa nước đến kiểm tra đường ống sau nhà bị tắc, anh thợ vừa nhấc nắp cống lên đã ngã ngửa, buông rơi cả đèn pin.
Bên dưới… là mái tóc dài của một người phụ nữ mắc kẹt giữa lòng cống, tay vẫn nắm chặt sợi dây vải bịt miệng.
Gia đình nhà chồng hoảng loạn, cảnh sát ngay lập tức phong tỏa hiện trường.
Kết luận giám định pháp y cho thấy:
Lan bị ngạt khí do bị nhốt kín trong hệ thống thoát nước, nhưng trước đó có dấu hiệu bị đánh mạnh vào đầu, bị trói bằng dây thừng và nhét vào qua nắp cống phía sau nhà.
Cuộc điều tra sau đó hé lộ sự thật khiến ai cũng căm phẫn:
Chị dâu cả của Lan – người vốn luôn tỏ ra hòa nhã – chính là thủ phạm.
Cô ta ghen tức vì mẹ chồng luôn miệng khen Lan, còn để lại đất cho vợ chồng Lan làm nhà riêng.
Tối hôm đó, sau khi mọi người ngủ say, chị dâu đã dụ Lan ra sau nhà lấy rau rồi ra tay.
Cô ta nghĩ nếu không ai thấy, không ai nghe tiếng kêu, thì Lan sẽ mãi biến mất như “bị ma bắt”… và mọi sự nghi ngờ sẽ trôi vào quên lãng.
Nhưng không ngờ, đường ống tắc lại chính là đầu mối khai quật ra sự thật.
Cô ta không tính đến việc… cái cống không im lặng được mãi.
Lan ra đi oan ức.
Cả làng dựng tấm bia tưởng niệm bên mép cống sau nhà – như một cách nhắc nhở:
“Cái ác không nằm trong bóng tối. Nó nằm trong ánh mắt tưởng như dịu dàng nhất