Chồng tôi l:y h:ôn qua tin nhắn và rút sạch tiền – Nhưng khi anh ta nhận ra mọi chuyện thì đã quá muộn…

Anh ta tưởng rằng có thể rời bỏ tôi chỉ bằng một tin nhắn, mang hết tiền chạy theo b;ồ trẻ, để tôi lại với hai bàn tay trắng. Nhưng có một điều anh ta không hề biết…..

Tôi nhận được tin nhắn ly hôn vào một buổi sáng se lạnh. Không một lời báo trước, không một cuộc trò chuyện để kết thúc, chỉ là vài dòng khô khốc: “Chúng ta kết thúc rồi. Anh đã chuyển hết tiền sang tài khoản riêng, em đừng tìm anh nữa.” Tôi chết lặng. Tim tôi như bị bóp nghẹt. Người đàn ông mà tôi từng yêu thương, từng tin tưởng, giờ đây lại có thể phũ phàng rũ bỏ tôi chỉ bằng một tin nhắn?

 

Nhưng anh ta đã lầm. Anh ta nghĩ tôi yếu đuối, rằng tôi sẽ ngồi than khóc trong tuyệt vọng. Nhưng không, tôi đã nhìn thấy điều đó từ lâu.

Suốt sáu tháng qua, anh ta đã thay đổi rõ rệt: về nhà muộn hơn, lúc nào cũng kè kè điện thoại, ánh mắt dành cho tôi cũng trở nên lạnh nhạt. Linh cảm mách bảo tôi phải đề phòng, và tôi đã âm thầm hành động.

Tôi thuê một kế toán viên riêng để theo dõi các tài khoản tài chính của cả hai vợ chồng. Nhờ đó, tôi phát hiện anh ta đang âm thầm rút tiền, từng chút một. Tôi cũng tìm đến một luật sư giỏi và bắt đầu thu thập bằng chứng về mối quan hệ ngoài luồng của anh ta – những lần lén lút vào khách sạn với một người phụ nữ khác, những tin nhắn tình cảm ngọt ngào mà anh ta không hề biết tôi đã lưu lại từ lâu.

Mọi chuyện càng sáng tỏ hơn khi tôi thuê thám tử theo dõi anh ta. Những bằng chứng thu được khiến tôi đau đớn, nhưng cũng giúp tôi tỉnh táo. Người đàn ông tôi từng xem là tất cả hóa ra chỉ là một kẻ phản bội và toan tính. Cô nhân tình kia – trẻ hơn tôi gần mười tuổi, xinh đẹp nhưng đầy thủ đoạn – chính là lý do anh ta muốn đoạn tuyệt với tôi.

Khi anh ta chuyển sạch tiền khỏi tài khoản, tôi không bất ngờ. Vì tôi đã đi trước một bước. Tài khoản chung mà anh ta nghĩ là toàn bộ tài sản của chúng tôi? Tôi đã âm thầm rút phần tiền hợp pháp của mình và chuyển vào một quỹ riêng. Còn căn nhà mà anh ta định chiếm lấy? Rất tiếc, nó đã đứng tên tôi từ lâu, nhờ một bản thỏa thuận tài sản mà anh ta từng ký qua loa vào năm ngoái.

Anh ta rời đi, tin rằng mình là kẻ chiến thắng. Nhưng không biết rằng, tôi đã tự bảo vệ được chính mình – không chỉ bằng lý trí, mà còn bằng sự mạnh mẽ mà anh ta chưa bao giờ nhận ra tôi có.

Sau khi gửi tin nhắn ly hôn, anh ta gọi điện, có lẽ để tận hưởng chiến thắng. Tôi bình thản nhấc máy.

“Em định làm gì? Anh đã lấy hết tiền rồi. Em sẽ không sống nổi đâu.” Giọng anh ta đầy tự mãn.

Anh ta nhếch mép cười đầy khinh miệt, hoàn toàn không tỏ ra e ngại. Có lẽ trong mắt anh ta, tôi chỉ là một người vợ yếu đuối, mù tịt về tài chính và chẳng có chút khả năng phản kháng. Nhưng điều mà anh ta không hề hay biết là tôi đã âm thầm chuẩn bị từ rất lâu.

Trong những tuần kế tiếp, tôi bắt tay cùng luật sư, âm thầm thu thập mọi bằng chứng cần thiết. Một người bạn làm truyền thông cũng đứng về phía tôi, giúp tôi lan truyền thông tin vào đúng thời điểm. Ngay cả bố mẹ anh ta cũng không thể đứng ngoài cuộc khi phát hiện con trai mình đang vung hết tài sản để chạy theo một cô gái trẻ đẹp mà họ chưa từng biết đến.

Rồi phiên tòa cũng diễn ra. Anh ta xuất hiện với dáng vẻ tự mãn thường thấy, nhưng sự tự tin đó nhanh chóng biến mất. Chỉ sau vài phút, khi luật sư của tôi bắt đầu đưa ra chứng cứ, gương mặt anh ta dần tái đi. Phần tài sản chung? Tôi đã bảo vệ được phần của mình. Chứng cứ ngoại tình? Rõ ràng không thể chối cãi. Những khoản tiền anh ta tưởng đã giấu kín? Tất cả đều bị lật tẩy.

Tòa án tuyên bố tôi là người được hưởng phần lớn tài sản, còn anh ta – với số tiền đã lén chuyển đi – phải bồi thường thêm cho tôi vì đã vi phạm hợp đồng hôn nhân. Lần đầu tiên, tôi thấy rõ sự hoảng sợ trong ánh mắt anh. Người đàn ông từng rời bỏ tôi chỉ bằng một tin nhắn, giờ đây lại trắng tay hoàn toàn.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc. Người tình trẻ của anh ta cũng không thể chấp nhận gắn bó với một kẻ tay trắng. Tôi nghe nói, chỉ vài ngày sau khi phiên tòa kết thúc, cô ta đã rời đi, lựa chọn một người đàn ông giàu có khác. Anh ta cố gắng liên lạc với tôi, nhưng tôi không còn gì để nói nữa.

Tôi bước ra khỏi phòng xử án, hít một hơi thật sâu. Mặt trời vẫn rực rỡ trên cao. Tôi mỉm cười – không phải vì thắng anh ta, mà vì cuối cùng, tôi đã giành lại được cuộc sống của chính mình. Một chương mới đang mở ra phía trước, và tôi biết mình sẽ sống mạnh mẽ, hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *